Tiêu dùng tự định (Autonomous Consumption) là gì? Tiêu dùng tự định và tiêu dùng dẫn dụ
Mục Lục
Tiêu dùng tự định
Khái niệm
Tiêu dùng tự định trong tiếng Anh là Autonomous Consumption.
Tiêu dùng tự định được định nghĩa là các khoản chi tiêu mà người tiêu dùng phải thực hiện ngay cả khi họ không có thu nhập khả dụng.
Một số loại hàng hóa (nhu yếu phẩm) cần phải được mua bất kể số thu nhập hiện tại của một cá nhân là bao nhiêu.
Khi một người gặp khó khăn tài chính, để có thể trang trải những nhu yếu phẩm thiết yếu, người tiêu dùng bắt buộc phải đi vay hoặc sử dụng khoản tiết kiệm của họ.
Đặc điểm Tiêu dùng tự định
Tiêu dùng tự định thường xuất hiện khi một người đang ở trong tình trạng khó khan tài chính, hay chi phí tích lũy trong khi không có thu nhập để trang trải chúng.
Một người không có tiền vẫn cần một số nhu cầu cơ bản nhất định, chẳng hạn như thực phẩm, nơi ở, một số tiện ích cơ bản và chăm sóc sức khỏe. Những chi phí này không thể được loại bỏ bất kể thu nhập cá nhân đó như thế nào, do đó, những chi phí này được xem là tự định.
Tiêu dùng tự định trái ngược với tiêu dùng tùy ý, là thuật ngữ dành cho các hàng hóa và dịch vụ được người tiêu dùng coi là không thiết yếu, nhưng vẫn có nhu cầu nếu thu nhập khả dụng của họ đủ để mua.
Cách thức hoạt động Tiêu dùng tự định
Nếu một người bị cắt thu nhập trong một khoảng thời gian, người đó sẽ phải sử dụng khoản tiết kiệm (nếu có) hoặc đi vay để tài trợ cho các chi phí thiết yếu.
Mức tiêu dùng tự định có thể thay đổi tùy vào mức thu nhập bị giới hạn, hoặc mức đáp ứng của các lựa chọn tài chính hiện có khác như tiết kiệm.
Thông thường thay đổi tiêu dùng tự định là những thay đổi về chỗ ở, thói quen ăn uống và hạn chế sử dụng một số tiện ích nhất định.
- Giảm tiết kiệm
Giảm tiết kiệm là khái niệm đối nghịch với tiết kiệm, đề cập đến một người tiêu tiền vượt quá thu nhập khả dụng của họ.
Còn được gọi là tiết kiệm âm, hiện tượng giảm tiết kiệm có thể diễn ra ở cấp độ cá nhân hoặc ở qui mô lớn hơn.
Nếu chi tiêu tự định trong xã hội vượt quá thu nhập tích lũy, nền kinh tế có khoản tiết kiệm âm và có khả năng đi vay từ các nước khác để chi trả tài chính.
Tuy nhiện, một người không cần phải rơi vào khó khăn tài chính để giảm tiết kiệm. Ví dụ họ có thể sử dụng khoản tiết kiệm lớn để chi trả cho một sự kiện quan trọng như đám cưới.
- Chi tiêu chính phủ
Các chính phủ phân bổ ngân sách có sẵn cho các khoản chi tiêu bắt buộc hay chi tiêu tự định và chi tiêu tùy ý.
Chi tiêu bắt buộc hay tự định là các khoản tiền được ủy thác cho các dự án được coi là cần thiết cho một quốc gia hoạt động đúng với các mục đích cụ thể như an sinh xã hội, chăm sóc sức khỏe và y tế.
Mặt khác, chi tiêu tùy ý là các khoản được tài trợ cho các dự án có đem lại giá trị cho xã hội nhưng không được coi là nhu cầu cơ bản như tài trợ cho quốc phòng, giáo dục và giao thông vận tải.
Tiêu dùng tự định và Tiêu dùng dẫn dụ
Sự khác biệt giữa tiêu dùng tự định và tiêu dùng dẫn dụ (Induced Consumption) là tiêu dùng dẫn dụ dao động tùy theo mức thu nhập của cá nhân.
Hay tiêu dùng dẫn dụ là phần chi tiêu thay đổi tùy theo mức thu nhập khả dụng của một người.
Thu nhập khả dụng tăng lên là dấu hiệu cho thấy sẽ có sự gia tăng tương tự trong tiêu dùng ở tương lai gần.
Những người có thu nhập tăng lên có khả năng chi nhiều tiền hơn do tiền nhàn rỗi của họ lớn hơn, họ mua nhiều hơn và chi phí phát sinh cao hơn.
(Theo Investopedia)