Thu hồi nợ (Garnishment) là gì? Đặc điểm và lưu ý đặc biệt
Mục Lục
Thu hồi nợ
Thu hồi nợ trong tiếng Anh là Garnishment hay Wage Garnishment.
Thu hồi nợ đề cập đến qui trình pháp lí cho phép bên thứ ba khấu trừ trực tiếp các khoản thanh toán từ tiền lương hoặc tài khoản ngân hàng của con nợ.
Thông thường, bên thứ ba là chủ nợ của con nợ và được biết đến như là người thu hồi nợ.
Thu hồi nợ áp dụng cho các khoản nợ như thuế chưa trả, tiền phạt, tiền trợ cấp nuôi con và các khoản vay sinh viên vỡ nợ.
Đặc điểm của Thu hồi nợ
Để thu hồi nợ, chủ nợ thường phải có lệnh của tòa án chứng minh rằng con nợ nợ tiền và đã bị vỡ nợ.
Nếu khoản nợ là tiền thuế của Sở Thuế vụ Mỹ (IRS) thì không cần phải có lệnh của tòa án.
Ví dụ, nếu John Smith nợ 10.000 USD tiền thuế nhưng đã quá hạn mà vẫn chưa nộp, IRS có thể dùng đến việc thu hồi nợ thông qua tiền lương của anh ấy.
IRS sau đó sẽ chỉ thị chủ lao động của Smith nộp một phần tiền lương trong một khoảng thời gian nhất định cho đến khi nghĩa vụ thuế của Smith được thanh toán đầy đủ.
Bởi vì thu hồi nợ thường là biện pháp cuối cùng, hiển thị lịch sử trả nợ bất lợi cho con nợ, chúng có thể gây tổn hại cho xếp hạng tín dụng cá nhân.
Thu hồi nợ thông qua tiền lương
Đạo luật bảo vệ tín dụng tiêu dùng của Mỹ qui định mức thu nhập có thể được thu hồi nợ từ tiền lương của một cá nhân. Khoản thu hồi nợ phải thấp hơn:
- 25% thu nhập khả dụng hàng tuần nếu thu nhập khả dụng của một cá nhân lớn hơn $290.
- Bất kì số tiền nào lớn hơn 30 lần mức lương tối thiểu hàng tuần tương ứng $217,50
Các cá nhân có thu nhập khả dụng dưới $217,50 mỗi tuần sẽ không bị thu hồi nợ thông qua tiền lương.
Các cá nhân nhận cóthu nhập khả dụng từ $217,50 đến $290 mỗi tuần sẽ bị thu nợ trên $217.
Đối với thu nhập khả dụng hàng tuần trên $290, tối đa 25% có thể được thu hồi nợ.
Các lưu ý đặc biệt về Thu hồi nợ
Giới hạn thu hồi nợ được qui định bởi Đạo luật bảo tín dụng tiêu dùng Mỹ sẽ không áp dụng đối với nợ thuế chưa trả, nuôi nấng con cái, lệnh phá sản, khoản vay sinh viên hoặc phân bổ lương tự nguyện.
Các cơ quan liên bang có thể thu hồi tới 15% tiền lương của một cá nhân, trong khi Bộ Giáo dục có thể thu hồi nợ tới 10%.
65% tiền lương có thể bị thu hồi nếu một cá nhân không có người phụ thuộc để hỗ trợ.
Giới hạn thu hồi nợ liên bang và tiểu bang có thể khác nhau, giới hạn nào thấp hơn sẽ được áp dụng.
Nếu một cá nhân phải đối mặt với khó khăn tài chính do thu hồi nợ tiền lương, họ có thể nộp đơn yêu cầu giảm số tiền thu hồi nợ.
(Theo Investopedia)