Hàng hóa trung gian (Intermediate Good) là gì? Hàng hóa trung gian và Tổng sản phẩm quốc nội
Mục Lục
Hàng hóa trung gian
Hàng hóa trung gian trong tiếng Anh là Intermediate Good.
Hàng hóa trung gian là sản phẩm được sử dụng để sản xuất hàng hóa cuối cùng hoặc sản phẩm hoàn thiện - còn được gọi là hàng tiêu dùng. Hàng hóa trung gian, ví dụ như muối cũng có thể là hàng tiêu dùng, vì nó có thể được tiêu thụ trực tiếp bởi người tiêu dùng hoặc được các nhà sản xuất sử dụng để sản xuất các sản phẩm thực phẩm khác.
Hàng hóa trung gian được bán giữa các ngành công nghiệp để bán lại hoặc sản xuất hàng hóa khác. Những hàng hóa này còn được gọi là bán thành phẩm vì chúng được sử dụng làm đầu vào để trở thành một bộ phận của thành phẩm.
Hàng hóa trung gian rất quan trọng đối với quá trình sản xuất. Khi hàng hóa trung gian được sử dụng trong quá trình sản xuất, chúng được chuyển sang trạng thái khác.
Thông thường có ba lựa chọn cho việc sử dụng hàng hóa trung gian. Một nhà sản xuất có thể tự chế tạo và sử dụng hàng hóa trung gian của riêng họ. Nhà sản xuất cũng có thể sản xuất hàng hóa trung gian và bán chúng cho bên khác, đây là một điều rất phổ biến giữa các ngành công nghiệp. Các công ty mua hàng hóa trung gian để sử dụng cụ thể trong việc tạo ra một sản phẩm trung gian thứ cấp hoặc sản xuất thành phẩm.
Cuối cùng, hàng hóa trung gian trở thành một bộ phận của sản phẩm cuối cùng hoặc được tái cấu hình hoàn toàn trong quá trình sản xuất.
Ví dụ về hàng hóa trung gian
Có nhiều hàng hóa trung gian có thể được sử dụng cho nhiều mục đích. Ví dụ thép có thể được sử dụng trong xây dựng nhà cửa, chế tạo xe hơi, cầu, máy bay và vô số các sản phẩm khác.
Gỗ được sử dụng để làm sàn nhà và đồ nội thất, thủy tinh được sử dụng trong sản xuất cửa sổ và kính mắt, và các kim loại quí như vàng và bạc được sử dụng để làm đồ trang trí, đồ đạc trong nhà và trang sức.
Hàng hóa trung gian và Tổng sản phẩm quốc nội
Các nhà kinh tế không tính đến hàng hóa trung gian khi tính Tổng sản phẩm quốc nội (GDP). GDP là thước đo giá trị thị trường của tất cả hàng hóa và dịch vụ cuối cùng được sản xuất trong nền kinh tế. Lí do những hàng hóa này không phải là một phần của phép tính GDP là vì nếu làm vậy chúng sẽ bị tính trùng.
Vì vậy, nếu một người làm bánh kẹo mua đường để cho vào kẹo của mình, thì giá trị của đường chỉ có thể được tính một lần khi kẹo được bán, không phải khi cô ấy mua đường để sản xuất. Đây được gọi là cách tiếp cận giá trị gia tăng vì nó đánh giá mọi giai đoạn trong quá trình sản xuất hàng hóa cuối cùng.
(Theo investopedia)