Chi tiêu tiêu dùng cá nhân (Personal Consumption Expenditures - PCE) là gì?
Mục Lục
Chi tiêu tiêu dùng cá nhân
Khái niệm
Chi tiêu tiêu dùng cá nhân trong tiếng Anh là Personal Consumption Expenditures - PCE.
Chi tiêu tiêu dùng cá nhân (PCE) là chi tiêu hộ gia đình được qui cho từng người, xác định trong một khoảng thời gian cụ thể.
Tại Mỹ, mức thu nhập cá nhân, chi tiêu tiêu dùng cá nhân và chỉ số giá PCE sẽ được công bố hàng tháng trong báo cáo thu nhập và chi tiêu cá nhân của Cục Phân tích Kinh tế (BEA).
Chi tiêu tiêu dùng cá nhân (PCE) được sử dụng để xác định chỉ số giá PCE, đo lường sự thay đổi giá cả trong hàng hóa và dịch vụ tiêu dùng đã được trao đổi trong nền kinh tế.
Chỉ số giá PCE là chỉ số lạm phát chính thường được Cục Dự trữ Liên bang Mỹ (Fed) sử dụng khi đưa ra các chính sách tiền tệ.
Chỉ số giá PCE tương tự với chỉ số giá tiêu dùng (CPI), đo lường sự thay đổi giá cả trong hàng hóa và dịch vụ tiêu dùng. Một số đại lượng đo lường lạm phát khác cũng được các nhà kinh tế theo dõi là chỉ số giá sản xuất (PPI) và chỉ số giá GDP.
Đặc điểm Chi tiêu tiêu dùng cá nhân
Chi tiêu tiêu dùng cá nhân (PCE) nhìn chung là một trong ba thông số chính của báo cáo thu nhập cá nhân và chi tiêu. Thu nhập cá nhân cho thấy số tiền mà người tiêu dùng đang kiếm được.
Chi tiêu tiêu dùng cá nhân (PCE) là thước đo chi tiêu hay số tiền mà người tiêu dùng đang chi tiêu trong nền kinh tế.
Chi tiêu tiêu dùng cá nhân là cơ sở để xác định chỉ số giá PCE, gồm có tất cả các loại chi tiêu tiêu dùng, trừ thực phẩm và năng lượng, hay còn được gọi là chỉ số giá PCE cơ bản.
Thành phần của Chi tiêu tiêu dùng cá nhân
Giống như phần lớn các thông số kinh tế khác, chi tiêu tiêu dùng cá nhân (PCE) chia tiêu dùng thành cho hàng hóa và dịch vụ.
- Hàng hóa được chia ra thành hàng hóa tiêu dùng bền và hàng hóa tiêu dùng không bền.
Mỗi tháng BEA báo cáo tổng giá trị chi tiêu tiêu dùng cá nhân và các giá trị chia nhỏ theo hàng hóa, hàng hóa tiêu dùng bền, hàng hóa tiêu dùng không bền và dịch vụ.
- Hàng hóa tiêu dùng bền là các mặt hàng tồn tại trong hộ gia đình hơn 3 năm và thường có giá trị cao hơn. Ví dụ xe hơi, tivi, tủ lạnh, đồ nội thất và các mặt hàng tương tự khác.
- Hàng hóa tiêu dùng không bền được coi là hàng hóa tạm thời, nghĩa là tuổi thọ của chúng thường dưới ba năm. Những mặt hàng này thường ít tốn kém hơn như đồ trang điểm, xăng dầu và quần áo.
(Theo Investopedia)