Bảo vệ tài sản (Asset Protection) là gì? Đặc điểm
Mục Lục
Bảo vệ tài sản
Bảo vệ tài sản trong tiếng Anh là Asset Protection.
Bảo vệ tài sản là khái niệm và chiến lược để bảo vệ sự giàu có của một người. Bảo vệ tài sản là một phần của hoạch định tài chính nhằm bảo vệ tài sản của một người khỏi các khiếu nại của chủ nợ. Các cá nhân và doanh nghiệp sử dụng các kĩ thuật bảo vệ tài sản để hạn chế quyền truy cập của chủ nợ đối với một số tài sản có giá trị nhất định khi hoạt động trong giới hạn của luật giữa bên nợ và bên vay.
Đặc điểm của Bảo vệ tài sản
Bảo vệ tài sản giúp giữ lại tài sản một cách hợp pháp mà không tham gia vào các hành vi che giấu trái phép (che giấu tài sản), chuyển tiền gian lận, trốn thuế hoặc lừa đảo phá sản. Các chuyên gia khuyên rằng bảo vệ tài sản hiệu quả nhất khi được bắt đầu trước khi yêu cầu bồi thường hoặc trách nhiệm pháp lí xảy ra, vì thường là quá muộn để bắt đầu bất kì sự bảo vệ đáng giá nào sau khi xảy ra sự kiện.
Một số phương pháp phổ biến để bảo vệ tài sản bao gồm ủy thác bảo vệ tài sản, tài trợ khoản phải thu và trách nhiệm hữu hạn gia đình (Family Limited Parterships - FLP).
Nếu bên nợ có ít tài sản, phá sản có thể được coi là con đường thuận lợi hơn so với việc thiết lập một kế hoạch bảo vệ tài sản. Tuy nhiên, nếu bên nợ có những tài sản quan trọng, thì bảo vệ tài sản chủ động thường được khuyên dùng.
Tài sản sở hữu chung được cho thuê có thể là một hình thức bảo vệ tài sản. Những cặp vợ chồng kết hôn có cùng chung lợi ích của một tài sản được thuê sẽ phải cùng chịu trách nhiệm đối với những khiếu nại liên quan đến toàn bộ tài sản mà không phải chỉ một phần tài sản.
Việc sở hữu chung một tài sản có nghĩa là bên cho vay nếu muốn khiếu nại một người, thì không thể gán tài sản chung đó khi đòi nợ. Nếu bên cho vay muốn khiếu nại cả hai người, thì theo qui định, tài sản đó vẫn có thể bị bên cho vay lấy.
Một số nỗ lực bảo vệ tài sản bao gồm để một thành viên quen thuộc hoặc đối tác đáng tin cậy khác đứng tên tài sản hoặc nguồn tài chính. Ví dụ: người thừa kế có thể được tặng quyền sở hữu bất động sản hoặc tài sản khác trong khi chủ sở hữu thực tế tiếp tục cư trú trên tài sản hoặc sử dụng tài sản đó.
Điều này có thể gây khó khăn và phức tạp cho người muốn chiếm đoạt tài sản, vì quyền sở hữu thực tế cần phải được xác định rõ. Các tài khoản tài chính cũng có thể được lưu trữ tại các đơn vị ngân hàng ở nước ngoài để tránh phải trả thuế đối với các khoản tiền đó.
(Theo Investopedia)