Tiền không chuyển đổi được (Inconvertible Currency) là gì? Giao dịch tiền không chuyển đổi được
Mục Lục
Tiền không chuyển đổi được
Tiền không chuyển đổi được trong tiếng Anh là Inconvertible Currency, Blocked Currency hoặc Non-convertible.
Tiền không chuyển đổi được là loại tiền tệ không được phép đổi sang tiền quốc gia khác. Có một vài lí do để khiến tiền không thể chuyển đổi bao gồm các qui định ngoại hối, hạn chế của chính phủ, các rào cản vật lí, các biện pháp trừng phạt chính trị hoặc sự biến động cực lớn.
Tiền không chuyển đổi được thường dùng để chỉ loại tiền tệ không thể giao dịch trên thị trường ngoại hối. Trong một số trường hợp, chỉ một số lượng hạn chế của tiền tệ được phép giao dịch. Đồng tiền này rất khó, gần như không thể được trao đổi với các đồng tiền được giao dịch tự do, chẳng hạn như đồng đôla Mỹ.
Tuy nhiên, tiền không chuyển đổi được vẫn có thể được trao đổi, nhưng chỉ trên thị trường chợ đen. Tại đây, cung và cầu quyết định tỉ giá hối đoái.
Nguyên nhân khiến tiền không chuyển đổi được
Tiền không chuyển đổi được giúp các cơ quan quản lí bảo vệ các nhà đầu tư tiền tệ khỏi rủi ro. Ví dụ nếu một nước đang phát triển gặp phải tình trạng siêu lạm phát, các cơ quan quản lí có thể tuyên bố đồng tiền nước đó không thể chuyển đổi được, nhằm ngăn chặn các nhà đầu tư chuyển đổi tiền sang các loại tiền tệ không ổn định và bảo vệ họ khỏi thua lỗ.
Mặc dù siêu lạm phát thường là lí do phổ biến nhất khiến một đồng tiền không thể chuyển đổi, đôi khi sự hạn chế này được gây ra bởi động cơ chính trị. Một số quốc gia có thể phát hành tiền không chuyển đổi được để bảo vệ công dân của mình khỏi những tác động bên ngoài và để kiểm soát dòng tiền trong nước tốt hơn.
Sự kiểm soát này làm cho giao dịch tiền tệ mất thanh khoản, có nghĩa là các nhà đầu tư không thể mua, bán hoặc trao đổi đồng tiền này.
Giao dịch tiền không chuyển đổi được
Tiền không chuyển đổi được, về bản chất, chỉ sử dụng được trong thị trường nội địa và không xuất hiện trong giao dịch ngoại hối. Mặc dù việc chỉ định một đồng tiền là không được chuyển đổi có mục đích là để bảo vệ các nhà đầu tư, nhưng chúng cũng cần thiết với vai trò là cơ chế để bảo vệ các nền kinh tế quốc gia.
Cấm chuyển đổi đồng nội tế có thể là một công cụ giá trị được sử dụng để bảo vệ nền kinh tế của các nước đang phát triển. Nền kinh tế những nước này có thể dễ bị ảnh hưởng bởi những biến động lớn trên thị trường. Tiền không chuyển đổi được có thể giúp bảo vệ chống lại dòng vốn chảy ra gây thiệt hại cho nền kinh tế.
Tuy nhiên, ngay cả các nền kinh tế mạnh cũng sẽ sử dụng tính không chuyển đổi được của tiền như một công cụ kinh tế. Ví dụ, đồng nhân dân tệ của Trung Quốc có truyền thống là một loại tiền tệ không chuyển đổi được mặc dù gần đây Trung Quốc đang nỗ lực cho phép các nhà đầu tư tự do chuyển đổi.
Bằng cách hạn chế trao đổi, quốc gia này có thể kiểm soát tốt hơn tỉ giá hối đoái của đồng tiền nước họ trên thế giới.
Có một số cách để giao dịch ngoại tệ không được trao đổi quốc tế hoặc giao dịch bị giới hạn, hoặc bị hạn chế về mặt pháp lí ở thị trường nội địa. Sử dụng hợp đồng kì hạn tiền không giao dịch (NDF) giúp nhà giao dịch có được đồng Nhân dân tệ Trung Quốc, đồng rupee Ấn Độ, đồng đôla mới của Đài Loan và các loại tiền không chuyển đổi được khác.
(Theo investopedia)