Quyền chọn giá thực hiện trung bình (Average Strike Option) là gì?
Mục Lục
Quyền chọn giá thực hiện trung bình
Quyền chọn giá thực hiện trung bình trong tiếng Anh là Average Strike Option.
Quyền chọn giá thực hiện trung bình là một loại quyền chọn mà trong đó giá thực hiện phụ thuộc vào giá trung bình của tài sản cơ sở trong một khoảng thời gian xác định. Mức chi trả là khoản chênh lệch giữa tỉ lệ của tài sản cơ sở khi hết hạn và giá trung bình (giá thực hiện).
Hiểu về quyền chọn giá thực hiện trung bình
Với quyền chọn giá thực hiện trung bình, giá thực hiện được đặt khi đáo hạn, dựa trên giá trung bình của tài sản cơ sở. Quyền chọn này khác với quyền chọn kiểu Mỹ hoặc quyền chọn kiểu châu Âu nơi giá thực hiện được đặt ngay tại thời điểm mua ban đầu.
Đối với quyền chọn mua với giá thực hiện trung bình đang lời (ITM), giá của tài sản cơ sở phải cao hơn giá trung bình (giá thực hiện) khi đáo hạn. Đối với quyền chọn bán với giá thực hiện trung bình đang lời, giá của tài sản cơ sở phải thấp hơn giá trung bình (giá thực hiện) khi đáo hạn.
Vậy giá trị trung bình phải được tính toán ra sao để thể hiện trên hợp đồng quyền chọn? Thông thường, giá trung bình là giá trung bình nhân hoặc trung bình cộng của tài sản cơ sở.
Các mốc dữ liệu được lấy tại các khoảng thời gian đã xác định trước và được cố định cũng như được gán trong hợp đồng quyền chọn. Các kĩ thuật tính toán khác nhau sẽ ảnh hưởng đến giá trung bình, do vậy, điều quan trọng là phải hiểu cách tính toán giá trị trung bình.
Các quyền chọn giá thực hiện trung bình có độ biến động thấp hơn các quyền chọn tiêu chuẩn của Mỹ hoặc châu Âu do cơ chế lấy giá trị trung bình. Điều này có nghĩa là chúng thường rẻ hơn so với các quyền chọn kiểu Mỹ hoặc quyền chọn châu Âu tương ứng.
Chúng được sử dụng bởi các thương nhân muốn được hưởng giá trung bình hoặc với sản phẩm cơ bản như hàng hóa trong một khoảng thời gian và do đó muốn có một quyền chọn giá thực hiện trung bình để chi trả cho hàng hóa đó trong khoảng thời gian đó.
Quyền chọn giá thực hiện trung bình là các quyền chọn lai và giúp các nhà giao dịch tìm ra giải pháp cho các vấn đề mà các quyền chọn thông thường không có.
Các nhà giao dịch hoặc doanh nghiệp có thể sử dụng quyền chọn giá thực hiện trung bình nếu:
1. Họ muốn một tỉ giá trung bình hoặc giá theo thời gian.
2. Họ cảm thấy giá trung bình có xu hướng ít chịu sự thao túng trong ngắn hạn hơn so với các quyền chọn thông thường cho đến khi đáo hạn.
3. Họ muốn giảm độ biến động của quyền chọn bằng cách sử dụng giá trị trung bình.
4. Họ muốn một mức giá trung bình được giao dịch thưa hơn cho một thị trường cơ bản vì giá cả trong thị trường cơ bản có thể thay đổi từ ngày qua ngày, nhưng sẽ ổn định hơn khi tính trung bình giá theo thời gian.
Ví dụ về quyền chọn giá thực hiện trung bình
Xem xét quyền chọn mua giá thực hiện trung bình sử dụng công thức tính trung bình cộng trong thời gian 30 ngày để lấy mẫu dữ liệu.
Vào ngày 1 tháng 11, một nhà giao dịch mua một quyền chọn mua tính trung bình cộng trong vòng 90 ngày trên cổ phiếu ABCDE. Các cổ phiếu hiện giao dịch ở mức $50. Việc tính trung bình là dựa trên giá trị của cổ phiếu sau mỗi khoảng thời gian là 30 ngày.
Giá cổ phiếu sau 30, 60 và 90 ngày lần lượt là $48, $53 và $56.
Giá trung bình cộng của tài sản cơ sở là ($48 + $53 + $56)/3 = $52,33.
Lợi nhuận là giá của tài sản cơ sở khi đáo hạn so với giá trung bình (giá thực hiện). Giả sử cổ phiếu đang giao dịch ở mức $54,50 khi đáo hạn.
$54,50 - $52,33 = $2,17 hay $217 trên 100 hợp đồng cổ phần.
Nếu giá của tài sản cơ sở khi đáo hạn thấp hơn giá trung bình (giá thực hiện) thì quyền chọn mua sẽ bị lỗ (OTM). Nếu giá khi đáo hạn cao hơn giá trung bình (giá thực hiện) thì quyền chọn mua là đang lời.
Đối với quyền chọn bán, nếu tài sản cơ bản thấp hơn giá trung bình (giá thực hiện) thì quyền chọn là đang lời và nó lỗ khi giá của tài sản cơ sở cao hơn giá trung bình (giá thực hiện). Nếu quyền chọn đang lỗ, khoản lỗ lớn nhất bằng với phí quyền chọn đã chi trả.
(Tài liệu tham khảo: investopedia.com)