Lựa chọn liên thời gian (Intertemporal Choice) là gì? Các quyết định về lựa chọn liên thời gian
Mục Lục
Lựa chọn liên thời gian (Intertemporal Choice)
Lựa chọn liên thời gian trong tiếng Anh là Intertemporal Choice.
Lựa chọn liên thời gian là một thuật ngữ kinh tế mô tả cách thức các quyết định hiện tại của một cá nhân ảnh hưởng đến những lựa chọn có sẵn trong tương lai. Về lí thuyết, bằng cách không tiêu thụ ngày hôm nay, mức tiêu thụ có thể tăng đáng kể trong tương lai và ngược lại.
Các quyết định về lựa chọn liên thời gian
Nhiều lựa chọn chúng ta đưa ra gây hậu quả cho tương lai. Chẳng hạn, việc quyết định chi bao nhiêu tiền trong hiện tại và bao nhiêu để tích trữ có thể ảnh hưởng lớn đến chất lượng cuộc sống của chúng ta cả ở hiện tại và trong những năm tiếp theo.
Đối với các công ty, các quyết định đầu tư khác nhau liên quan đến sự lựa chọn liên thời gian. Mặt khác, đối với các cá nhân, các quyết định được đưa ra trong thời gian ngắn có thể ảnh hưởng đến các cơ hội tài chính trong tương lai chủ yếu liên quan đến tiết kiệm và lương hưu.
Một cá nhân tiết kiệm và tiêu thụ ít hơn hôm nay sẽ khiến cho lợi ích hiện tại của họ bị suy giảm. Theo thời gian, tiền tiết kiệm tăng lên, tăng số lượng hàng hóa mà cá nhân có thể tiêu thụ và do đó, lợi ích tương lai của người đó tăng lên.
Xu hướng hiện tại
Hầu hết các cá nhân có xu hướng bị giới hạn bởi các ràng buộc về ngân sách ngăn cản họ tiêu thụ đến mức mong muốn. Tuy nhiên, các nhà lí luận tài chính hành vi thường thấy rằng xu hướng hiện tại là phổ biến, cho thấy mọi người thích chi tiêu ở thời điểm hiện tại, bất kể tác động của nó có thể có trong những năm sau đó.
Sở thích này tập trung vào tiêu dùng hiện tại khiến cho nhiều cá nhân đưa ra những lựa chọn liên thời gian phù hợp với nhu cầu trong ngắn hạn và mong muốn nhiều hơn trong các mục tiêu dài hạn.
Ví dụ về lựa chọn liên thời gian
Nếu một cá nhân chi tiêu quá tay, chẳng hạn như trả tiền cho một kì nghỉ vòng quanh thế giới vượt quá ngân sách thông thường của họ và mong muốn có một nguồn tài chính bổ sung để trang trải thì điều này có thể ảnh hưởng đáng kể đến tài sản dài hạn. Người đó có thể rút một khoản vay cá nhân, thẻ tín dụng có giới hạn vay, hoặc thậm chí rút tiền từ tài khoản hưu trí khi có thể để trang trải chi phí.
Lựa chọn như vậy sẽ làm giảm tài sản mà cá nhân đang có để tiết kiệm cho hưu trí. Người đó có thể phải tài trợ cho các hình thức thu nhập bổ sung để gia tăng tiền lương cho mình nhằm bù đắp cho sự suy giảm của tài sản.
Điều này có thể trở nên trầm trọng hơn nếu các sự kiện không lường trước ảnh hưởng đến thu nhập hiện tại. Chẳng hạn, mất việc đột ngột sẽ gây khó khăn cho việc bù đắp các khoản chi phí gần đây và dành mất quĩ cho hưu trí. Nếu người tiêu dùng thực hiện một giao dịch mua lớn và sau đó bị sa thải, các lựa chọn liên thời gian của anh ấy hay cô ấy kết hợp với các yếu tố bên ngoài sẽ thay đổi cơ hội trong tương lai của anh ấy hay cô ấy.
Có lẽ cá nhân đã lên kế hoạch nghỉ hưu ở một độ tuổi nhất định hoặc đang trong quá trình hoàn thành việc chi trả hết một khoản thế chấp. Sự thiếu hụt tài sản có thể có nghĩa là hoãn nghỉ hưu hoặc nhận được khoản thế chấp để giúp giải quyết các vấn đề tức thời hơn.
(Tài liệu tham khảo: investopedia.com)