Chuẩn hợp đồng (Quasi contract) là gì? Đặc điểm
Mục Lục
Chuẩn hợp đồng
Khái niệm
Chuẩn hợp đồng trong tiếng Anh là Quasi contract.
Chuẩn hợp đồng gần như là một thỏa thuận hồi tố giữa hai bên không có nghĩa vụ trước đó với nhau. Nó được tạo ra bởi một thẩm phán để sửa chữa một tình huống trong đó một bên có được một thứ gì đó với chi phí của bên kia.
Hợp đồng nhằm ngăn chặn một bên hưởng lợi bất chính từ tình huống bằng chi phí của bên kia. Những sắp xếp này có thể được áp dụng khi hàng hóa hoặc dịch vụ được chấp nhận, mặc dù không được yêu cầu, bởi một bên. Việc chấp nhận sau đó sẽ tạo ra một kì vọng thanh toán.
Đặc điểm của Chuẩn hợp đồng
Chuẩn hợp đồng phác thảo nghĩa vụ của một bên đối với bên khác khi bên đó sở hữu tài sản của bên ban đầu. Các bên này có thể không nhất thiết phải có thỏa thuận trước với nhau. Thỏa thuận được pháp luật áp đặt thông qua một thẩm phán như một biện pháp khắc phục khi Bên A nợ một thứ gì đó của Bên B vì họ sở hữu tài sản của Bên A một cách gián tiếp hoặc do nhầm lẫn. Hợp đồng trở nên có hiệu lực nếu Bên B quyết định giữ tài sản đó mà không trả tiền cho nó.
Bởi vì thỏa thuận được xây dựng theo hệ thống pháp luật tòa án, nó có thể được thi hành một cách hợp pháp, vì vậy không bên nào phải đồng ý với nó. Mục đích của hợp đồng gần như là đưa ra một kết quả công bằng trong tình huống một bên có lợi thế hơn một bên khác. Bị đơn, bên bị kiện mua lại tài sản, phải trả tiền bồi thường cho nguyên đơn là bên sai để bảo vệ giá trị của món hàng.
Một chuẩn hợp đồng còn được gọi là một hợp đồng ngụ ý. Nó ra lệnh cho bị đơn trả tiền bồi thường cho nguyên đơn. Việc bồi thường số tiền kiếm được được tính theo số tiền hoặc mức độ mà bị đơn kiếm được tiền một cách bất công.
Các hợp đồng này cũng được gọi là hợp đồng mang tính xây dựng vì chúng được tạo ra khi không có hợp đồng hiện có giữa hai bên liên quan. Tuy nhiên, nếu đã có một thỏa thuận, một hợp đồng thường gần như không thể thi hành.
Ví dụ về Chuẩn hợp đồng
Một trường hợp sử dụng chuẩn hợp đồng truyền thống như sau: nhà hàng giao một chiếc bánh pizza đến địa chỉ sai, và người nhận được không phải là người trả tiền cho nó. Nếu người ở địa chỉ không chính xác đó không nhận lỗi và thay vào đó nhận pizza, người đó có thể được coi là đã chấp nhận thực phẩm, và do đó có nghĩa vụ phải trả tiền cho nó.
Sau đó, một tòa án có thể ra phán quyết ban hành một hợp đồng gần như yêu cầu người nhận pizza phải trả lại chi phí thức ăn cho bên đã mua nó hoặc cho tiệm bánh pizza nếu sau đó họ đã giao một chiếc bánh thứ hai cho người mua. Việc bồi thường được ủy thác theo hợp đồng gần như nhằm mục đích giải quyết vấn đề công bằng.
(theo Investopedia)