Chủ nợ (Creditor) là ai? Đặc điểm và trường hợp nếu không được thanh toán
Mục Lục
Chủ nợ
Chủ nợ trong tiếng Anh là Creditor.
Chủ nợ là chủ thể (người hoặc tổ chức) mở rộng tín dụng bằng cách cho một chủ thể khác vay tiền và dự định sẽ được hoàn trả trong tương lai.
Một doanh nghiệp cung cấp vật tư hoặc dịch vụ cho một công ty hoặc cá nhân khác và không yêu cầu phải thanh toán ngay lập tức cũng được coi là chủ nợ, dựa trên thực tế là khách hàng nợ tiền cho các dịch vụ đã được cung cấp.
Chủ nợ được phân loại thành:
Chủ nợ cá nhân (Personal Creditor) là những người cho bạn bè hoặc gia đình vay tiền.
Chủ nợ thực sự (Real Creditor) như ngân hàng hoặc công ty tài chính là chủ thể có hợp đồng pháp lí với người vay, đôi khi được quyền yêu cầu bất kì tài sản nào của con nợ nếu không trả được tiền đã vay.
Đặc điểm của Chủ nợ
Các chủ nợ kiếm tiền bằng cách tính lãi cho các khoản vay được cung cấp cho khách hàng.
Ví dụ: nếu chủ nợ cho vay 5.000 USD với lãi suất 5%, thì người cho vay kiếm tiền nhờ vào lãi suất của khoản vay. Đổi lại, chủ nợ chấp nhận một mức độ rủi ro mà người vay có thể không trả được khoản vay.
Để giảm thiểu rủi ro, hầu hết các chủ nợ đều đưa ra một chỉ số biểu thị lãi suất hoặc mức phí theo khả năng trả được nợ của người vay và lịch sử tín dụng.
Lãi suất cho các khoản thế chấp khác nhau dựa trên nhiều yếu tố, phụ thuộc vào số tiền trả trước và chính người cho vay; tuy nhiên, khả năng trả được nợ của một người có tác động chính đến lãi suất.
Người vay có điểm tín dụng cao được chủ nợ coi là có rủi ro thấp, và do đó, những người vay này sẽ chịu lãi suất thấp. Ngược lại, những người vay có điểm tín dụng thấp sẽ rủi ro hơn, và để giải quyết rủi ro; chủ nợ sẽ tính lãi suất cao hơn.
Trường hợp nếu Chủ nợ không được thanh toán
Nếu chủ nợ không nhận được tiền trả nợ, họ sẽ có nhiều lựa chọn khác nhau.
Ví dụ tại Mỹ, các chủ nợ cá nhân không thể thu hồi nợ có thể tính đó là một khoản lỗ ngắn hạn trên tờ khai thuế thu nhập của họ, nhưng họ cũng phải nỗ lực để đòi lại khoản nợ.
Các chủ nợ như ngân hàng có thể thu hồi các tài sản thế chấp như nhà và xe hơi bằng các khoản vay có bảo đảm, và có thể đưa con nợ ra tòa nếu khoản nợ không có bảo đảm. Tòa án có thể ra lệnh cho con nợ trả tiền, trừ vào tiền lương hoặc thực hiện các hành động khác.
Chủ nợ và các vụ phá sản
Nếu một con nợ quyết định tuyên bố phá sản, tòa án sẽ thông báo cho chủ nợ về thủ tục tố tụng.
Trong một số trường hợp phá sản, tất cả các tài sản không cần thiết của con nợ sẽ được bán để trả nợ, và người được ủy thác khi phá sản sẽ trả lại các khoản nợ theo thứ tự ưu tiên.
Ở Mỹ, các khoản nợ thuế và tiền nuôi dưỡng con cái thường được ưu tiên cao nhất cùng với tiền phạt hình sự, thanh toán thêm phí tiện ích liên bang và một số khoản nợ khác. Các khoản vay không có bảo đảm như thẻ tín dụng được ưu tiên cuối cùng, và cơ hội chủ nợ thu hồi được tiền từ con nợ sẽ khó khăn hơn trong quá trình làm thủ tục phá sản.
(Theo Investopedia)