Bội chi (Deficit Spending) là gì? Đặc điểm
Mục Lục
Bội chi
Keynes cho rằng bội chi của chính phủ có thể tạo ra hiệu ứng số nhân (Mutiplier Effect). Nghĩa là 1 USD chi tiêu của chính phủ có thể làm tăng tổng sản lượng kinh tế hơn 1 USD.
Sự chỉ trích về sử dụng bội chi
Nhiều nhà kinh tế học trường phái bảo thủ, không đồng ý với Keynes. Những người từ trường phái Chicago về kinh tế, cho rằng bội chi sẽ không có tác dụng tâm lí đối với người tiêu dùng và nhà đầu tư vì mọi người biết rằng bội chi chỉ là ngắn hạn và cuối cùng họ sẽ phải bị bù đắp thâm hụt với thuế và lãi suất cao hơn.
Quan điểm này bắt nguồn từ nhà kinh tế học người Anh thế kỷ 19 David Ricardio, ông đã lập luận rằng vì mọi người biết rằng bội chi cuối cùng phải được hoàn trả bằng cách đánh thuế cao hơn, họ sẽ tiết kiệm tiền của họ thay vì chi tiêu. Điều này sẽ làm mất đi tính kích thích kinh tế.
Một số nhà kinh tế cũng cho rằng bội chi nếu không được kiểm soát, có thể đe dọa đến việc tăng trưởng kinh tế.
Nợ quá mức có thể khiến chính phủ tăng thuế hoặc thậm chí bị vỡ nợ đối với khoản nợ của mình. Hơn nữa, trái phiếu chính phủ phát hành có thể vượt qua trái phiếu các công ty tư nhân và doanh nghiệp phát hành, điều này có thể làm lệch giá cả và lãi suất trên thị trường vốn.
Lí thuyết tiền tệ hiện đại
Một trường phái tư tưởng kinh tế mới gọi là lí thuyết tiền tệ hiện đại (Modern moneytary theory) đã đánh bại các trường phái về bội chi và đang có được sức ảnh hưởng.
Những người theo lí thuyết tiền tệ hiện đại lập luận rằng miễn là lạm phát được kiểm soát, một quốc gia có đồng tiền riêng của họ không cần phải lo lắng về việc tích lũy quá nhiều nợ thông qua sử dụng bội chi bởi vì họ luôn có thể in thêm tiền để trả nợ.
(Theo Investopedia)